Đỗ Hồng

DÁNG NẰM CỦA CỎ




 
Nằm nghiêng tới phía hành tinh tối
Nhân loại còn ai đi với ta?
Một bóng lang thang vào tuyệt lộ
Hành trang còn lại ánh trăng tà
 
Nằm nghiêng về phía trăm năm cũ
Xem lại đoạn phim phút cuối cùng
Ta ngẩn ngơ nhìn ta nuối tiếc
Trong vai vương đế mất hoàng cung
 
Ta nằm ngửa mặt lên trời thẳm
Tay với hư không đo kiếp người
Mù mịt thiên đường nay khép cửa
Ba ngàn thế giới bóng chơi vơi
 
Chiều nằm nhắm mắt chờ tan biến
Thành bụi bay trong vũ trụ sầu
Ta hẹn cùng em về đất mới
Nối tình dang dở với ngàn sau
 
Nằm nghe trái đất quay buồn bã
Chẳng biết phía nào đang có em
Ta sống một đời như cỏ úa 
Trái tim còn đựng nỗi niềm riêng  

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 15 tháng 11 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "DÁNG NẰM CỦA CỎ"